Nội dung bài viết
Video học lập trình mỗi ngày
(Mình không biết bài này có phạm quy không vì viết về phim, nên nếu vi phạm thì Ad khỏi duyệt nhé)
Như mọi người đã biết, bộ phim Mắt Biếc đang làm mưa làm gió thời gian gần đây ngoài rạp, vô hình trung đã làm cho quyển sách nguyên tác cũng hot trở lại. Sách thì mọi người đã bàn quá nhiều rồi, mình xin chia sẻ một số đánh giá (hay nói đúng hơn là phê bình) của mình về bộ phim này.
Phim sửa khoảng 10% so với nguyên tác, nhưng 10% đó phá hỏng cả câu chuyện. Thứ nhất, trong truyện thì Hà Lan ko thích Ngạn từ đầu chí cuối, ko thích vì ko thích thôi, ko phải vì lý do gì hết, còn trong phim xây dựng như Hà Lan phụ tình Ngạn vì đam mê vật chất (cái khúc 2 người mém hôn trong rừng sim, trong truyện ko hề có, nên đâu thể nói Hà Lan thả thính Ngạn ở quê hay gì). Vì thế, Hà Lan ko có lỗi gì khi ko thích một người mình ko thích. Thứ hai, chi tiết Hà Lan quen Linh vì anh ta nhìn giống Dũng cũng bị bỏ đi, điều này cho thấy suốt mười mấy năm gu của Hà Lan cũng vẫn vậy, cô ta đâu phải người bạc bẽo, vô tình. Thứ ba, chi tiết Hà Lan nói với Ngạn đại ý là ko thể cùng Ngạn bởi vì nhìn Ngạn làm Hà Lan nhớ đến những gì mình đã mất, cái này cũng là thêm vào, Hà Lan chưa bao giờ nói vậy, như mình đã nói ở trên, cô ko đến với Ngạn cơ bản vì cô ko thích anh thôi. Thứ tư, làm gì có vụ Ngạn qua nuôi đẻ Hà Lan như vậy, làm cho cô mang nợ anh, trong truyện là Hà Lan về nhà bố mẹ ruột và sanh Trà Long ở đấy (vô lý nữa là bà cô giàu vậy, mắc gì cho Hà Lan ở nhà cấp 4, sinh con thì ko vô bệnh viện). Cuối cùng và quan trọng nhất, chi tiết Hà Lan nghe lời khuyên giải của Trà Long xong nhận ra Ngạn là "chân ái" rồi chạy theo xe lửa cũng là chế nốt. Trong truyện kết thúc ở cảnh Ngạn bỏ đi, như vậy là hợp lý, vì Hà Lan đã nhìn thấu tâm can Ngạn từ bao lâu nay nhưng cô vẫn ko yêu anh, thì đâu có lý gì nghe con mình cảm hóa bằng mấy câu rồi chạy theo kiếm anh về làm gì.
Khi đọc truyện, tâm lý Ngạn được miêu tả cực kỳ tốt, cái này phim hoàn toàn ko làm được. Như trong truyện Ngạn từng suy nghĩ rằng: nếu mình nói ra, cuộc đời mình và Hà Lan có khác đi hay không, sau đó anh lại nghĩ lại rằng: đó là những lời ko cần phải nói ra, bởi vì tất cả những điều đó đã quá rõ ràng rồi, và Hà Lan cũng đã nhìn thấy hết rồi. Trong phim mọi người sẽ ko hiểu, cho rằng Ngạn nhu nhược, yếu đuối.
Và cuối cùng, gấp truyện lại, mình thấy rằng ko ai có lỗi trong câu chuyện này, khi họ đều nghe theo con tim của mình. Ngạn thích Hà Lan, Hà Lan thích Dũng, có gì sai. Mỗi người đều dám yêu, và dám chịu trách nhiệm vì tình yêu đó đến cùng, ko ai nợ ai điều gì để phải nuối tiếc.
Mình không chê phim, vì đây là một bộ phim làm khá chỉn chu của điện ảnh Việt (bên cạnh những phim hài nhảm này nọ). Nhưng theo mình, nó vẫn làm chưa "tới", và không thể cho mình cảm xúc vẹn nguyên như khi mình cầm trên tay và đọc lại tác phẩm này.
Theo: Nhã Nguyễn - Hội Yêu Sách