Hãy tự hỏi: Khi cơn bão qua đi, ta sẽ trở thành ai?

Nội dung bài viết

Video học lập trình mỗi ngày

Cơn bão đang hình thành

Có những cơn bão ập đến đời ta mà không báo trước. Chúng không hỏi xem ta đã sẵn sàng chưa, cũng không cho ta thời gian chuẩn bị. Chúng cuốn phăng mọi thứ, đánh đổ những gì ta từng nghĩ là vững chắc, và buộc ta đối diện với một sự thật tàn nhẫn: không có gì là bất biến.

Ban đầu, ta phản kháng. Ta vùng vẫy, bám víu vào những điều quen thuộc, cố dựng lại những mảnh vỡ cũ, mong rằng mọi thứ sẽ trở lại như trước. Nhưng rồi ta nhận ra, không có gì còn nguyên vẹn.

Không còn nơi nào để quay về, không còn con đường nào dẫn ta trở lại những ngày tháng trước cơn bão. Đó là lúc ta hiểu: cơn bão không đến để thử thách ta, mà để thay đổi ta.

Cơn bão đã tới

Cơn bão có thể là một mất mát, một mối quan hệ đổ vỡ, một giấc mơ dang dở, một biến cố không ai ngờ tới. Nó lấy đi những thứ ta từng xem là quan trọng, buộc ta phải đối diện với nỗi sợ lớn nhất của mình.

Nhưng điều đau đớn nhất không phải là những gì ta đánh mất, mà là việc ta không còn nhận ra chính mình giữa những đổ nát đó.

Có những lúc ta tưởng chừng như đã chạm đáy, đã kiệt quệ đến mức không thể bước tiếp. Ta tự hỏi: Làm sao mình có thể sống sót qua tất cả những điều này? Nhưng khi cơn bão qua đi, ta không thể nhớ rõ bằng cách nào mình đã vượt qua. Ta chỉ biết rằng, bằng một cách nào đó, ta vẫn còn ở đây.

Cơn bão đã qua

Nhưng ta có còn là người cũ nữa không?

Không ai bước ra khỏi cơn bão mà vẫn là chính mình trước đó. Nỗi đau biến đổi ta theo cách mà ta không thể hình dung khi còn đứng giữa tâm bão. Có thể ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn, học được cách đối diện với cuộc sống bằng một ánh nhìn khác.

Cũng có thể ta trở nên trầm lặng hơn, cẩn trọng hơn, mang theo những vết sẹo mà chỉ mình ta hiểu.

Và chính ở đó, giữa những tổn thương và mất mát, một phiên bản mới của ta dần được hình thành. Một con người không còn sợ những gì mình từng sợ. Một con người đã học được cách buông bỏ những gì không thể giữ.

Một con người biết rằng, dù có bao nhiêu cơn bão nữa ập đến, ta vẫn có thể đứng vững. Không ai muốn đau đớn. Không ai muốn đánh mất. Nhưng có những thay đổi chỉ có thể xảy ra khi ta bị đẩy đến tận cùng của giới hạn.

Có những bài học chỉ có thể hiểu được sau khi đã đi qua giông bão. Và có những con người chỉ có thể được sinh ra khi con người cũ của họ đã sụp đổ.

Vậy nên, nếu hôm nay ta đang mắc kẹt trong cơn bão của chính mình, đừng chỉ hỏi tại sao nó lại đến. Hãy tự hỏi: Khi cơn bão qua đi, ta sẽ trở thành ai?

Ref: [Tâm lý đám đông]

Có thể bạn đã bị missing